Mẹ xin lỗi nhé con trai yêu của mẹ. Đã dặn lòng bao lần là sẽ nhẹ nhàng kiên nhẫn với con hơn, mà kết quá hôm nào mẹ dạy con học mẹ cũng quát con. Nhìn ánh mắt của con nhìn mẹ, mẹ biết con buồn mẹ nhiều lắm!
Mỗi lần mẹ quát con, to tiếng với con là con buồn thỉu buồn thiu. Vẫn biết nhận thức và cách tiết thu của mỗi đứa trẻ là khác nhau nhưng sao mẹ vẫn thế. Tội thân con!
Ngày xưa mẹ có phải bị ép học như con đâu, những nét chữ đầu tiên là cô giáo dạy, những kiến thức đầu tiên cũng là cô giáo, mà giờ đây chỉ vì áp lực của phần đông xã hội, vì lời nói của mọi người mà mẹ ép con học, ép con đủ thứ...... Nhìn khuôn mặt con ngủ mà mẹ cứ trào nước mắt, ngồi gõ những dòng này mà nước mắt mẹ cứ nhạt nhòa con ah.
Mẹ xin lỗi con! Từ mai mẹ sẽ cố gắng kiên nhẫn nhẹ nhàng, sẽ không để con phải buồn, phải khóc.....Mẹ yêu con nhiều lắm con ah!