Hoa Sầu Đông

"Bữa ấy mưa xuân phơi phới bay
Hoa Xoan lớp lớp rụng vơi đầy..."


Năm nay Sầu Đông nở muộn hơn so với năm ngoái, tuần trước về quê thấy cây Sầu Đông đầu ngõ vẫn chỉ từng chùm nụ đung đưa. Vậy mà tuần này đã..........Tuần này cả nhà lại về quê thăm ông nội, ra khỏi TP, nhìn dọc ngó ngang, nhìn xung quanh đã thấy tít tắp những cánh đồng, những dạng keo, dạng phi lao rì rào trong gió. Thấp thoáng thấy có một màu tím nhẹ, pha lẫn một chút trắng, rồi càng lúc càng thấy nhiều hơn, những cánh hoa nhỏ xíu, mỏng manh, kết lại thành từng chùm, từng chùm đang đung đưa trước gió. Là hoa Sầu Đông đó, loài hoa gắn liền với  bao kỷ niệm thời thơ bé, loài hoa làm mượt mà hơn những  câu quan họ làng quê Kinh Bắc.
Quay sang nói với chồng, mình ơi, hoa sầu đông nở đẹp nhỉ! Chồng hỏi hoa sầu đông là hoa gì? Vợ chỉ kia, là hoa kia kìa, chồng bảo: khổ nhỉ! Đó là hoa Xoan, gọi Sầu Đông thì ai biết là hoa gì hả vợ? Hihi, thế là cái đài không cần điện, không cần pin cuả vợ bắt đầu "phát sóng". Vợ nói hoa đó có rất nhiều tên gọi, hoa Sầu Đông, hoa Xoan, hoa Thầu Đâu, và có thể có tên khác nưã mà vợ không biết, nhưng tên vợ thích gọi cho loài hoa đó nhất vẫn là hoa Sầu Đông. Nghe có một cái gì đó man mác, xa xăm, giống như sắc tím của loài hoa này vậy. Sầu Đông  thường bắt đầu nở vào tháng 2 và nở rộ vào tháng 3 âm lịch. 
Sau một hồi phát sóng không ngừng nghỉ, mắt thì dán vaò những chùm hoa Sầu Đông hai bên đường, mà xe đã  về gần đến nhà từ lúc nào. Dắt Tôm  vào cổng,  thấy có một mùi hương nhẹ dịu, thoang thoảng, đi thêm đoạn nữa thấy vương trên nền gạch là những cánh tím pha trắng mỏng tang. Tự nhiên có cơn gió nhẹ thoảng qua thấy từ trên cao rơi xuống, phủ thêm trên nền gạch là những sắc trắng và tím nữa. Đi dần đến cây Sầu Đông đầu ngõ,  ngửa mặt  nhìn lên thì thấy cả một góc trời toàn là hoa Sầu Đông........Tím, trắng pha nhau dịu dàng cả một góc trời....
 Lúc trước chỉ là nhìn lướt qua, giờ đây được đứng yên ngắm nhìn, được cái mùi hương thoang thoảng nhẹ dịu đánh thức khứu giác vốn đã rất nhạy cảm. Lại nhớ đến câu thơ của nhà thơ của Nguyễn Bính. "Bữa ấy mưa xuân phơi phới bay, hoa Xoan lớp lớp rụng vơi đầy" .  Dưng thấy lòng mênh mang đến lạ, thấy mình như đã rời xa cuộc sống lo toan bộn bề hiện tại, để trở về với tuổi thơ, trở về với những rung động đầu tiên, biết bao cảm xúc........! Thấy lòng mình nhẹ tênh, muốn để cho gió thổi bay như những cánh Sầu Đông đang chao nghiêng trong gió. Muốn tìm về ngày ấy,  về chút gì xa xưa........ muốn....... "trôi"......dù chỉ trong giây lát. ......! 




Tôm cúi xuống nhặt cánh hoa rơi tung lên, cho lên miệng thổi như Tôm vẫn thổi miếng xốp nhỏ để nó bay lên, rồi Tôm toe toét cười, mẹ Tôm cũng cười. Cảm thấy yêu ghê những cánh Sầu Đông, những cánh hoa nhỏ xíu mong manh, tạo lên những chùm hoa mang sắc tím man mác, tạo lên cả một khung trời tím mộng mơ, dệt lên bao mộng đẹp. Sầu Đông lặng lẽ tỏa hương khoe sắc riêng một góc trời, không so bì tị nạnh sắc hương với những loài hoa khác. Nhắc đến Sầu Đông là nhắc tới  sự dịu dàng tinh khiết, nhắc đến sắc tím  thơ mộng, và đến sắc trắng mỏng manh.  Không rực rỡ khoe sắc như Hồng nhung,  Cúc vàng, không nồng nàn tỏa hương như   Ly, như  hoa Sữa, Sầu Đông thật nhẹ nhàng để cảm nhận, và chỉ  thoảng hương nhờ những làn gió nhẹ  mơn man.  
Muốn chia sẻ cảm xúc thật đẹp thật dịu ngọt của Sầu Đông cho một một  ai đó mà cứ sợ  người ta  nói mình ngơ ngơ,  tranh thủ lúc Tôm ngủ trưa, nói với chồng là vợ ra chụp ảnh hoa Sầu Đông đây,  Sầu Đông nở nhiều đẹp lắm! Chồng nói, vợ mình hâm nhất quả đất này rồi..........! Ơ kìa.....ai lại “đánh thuế” cảm xúc như chồng  cơ chứ........
  

Mùa này đúng là mùa cây trổ lá đơm hoa, từ những bụi Xuyến Chi nơi bờ rào cũng trắng một màu hoa, đến hoa Chanh hoa Bưởi trong vườn cũng đua nhau, hoa Vải hoa Nhãn cũng nở rộ .....như mời gọi từng đàn ong mật, níu kéo các nàng bướm trắng điệu đà.... Ra vườn lấy được một túi hoa Bưởi thơm nồng nàn, hít hà đầy lồng ngực “mùi” của đất trời mùa xuân, thả hồn theo mây theo gió và chụp được vô số hình của hoa Sầu Đông, hoa Bưởi, Xuyến Chi....... thật đẹp........















Yêu lắm cái sắc tím mong manh, cái cảm nhận thật nhẹ nhàng về một loài hoa . Nhờ gió đưa hương, nhờ mây gửi sắc và nhờ cảm nhận của mỗi người để đời biết đến sự có mặt của một loài hoa. Đó là hoa Sầu Đông!    Thả  hồn  trôi theo câu hát....."Bữa ấy mưa xuân phới phới bay, hoa Xoan lớp lớp rụng vơi đầy........"......mênh mang ......mênh mang........













Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét